Trang

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

Ý chí của Huyền

 TT - Trong chuyến đến TP.HCM để gặp gỡ và giao lưu với Nick Vujicic, tôi đã gặp một học trò nghèo vượt khó. Đó là em Nguyễn Thị Huyền. Sinh ra trong một gia đình nghèo ở xã Eakpam, huyện Cư M’Gar, tỉnh Đắk Lắk, 12 tuổi Huyền phải chịu cú đẩy đầu tiên của số phận nghiệt ngã: mẹ em bị liệt, vĩnh viễn sống cuộc sống thực vật. 



Một năm sau, cha em bị tai nạn giao thông cũng trở thành người tàn phế. Em trai em lúc đó đang tuổi ăn học. Vậy là ở tuổi mà đáng ra vẫn còn được hưởng sự vô tư và chỉ lo ăn học, Huyền đã phải gánh trên vai gánh nặng gia đình. Chỉ cần một nửa gánh nặng đó cũng có thể khiến bất cứ ai gục ngã, nhưng Huyền đã kiên cường đương đầu với mọi khó khăn để sống. 

Ngồi với em trong căn phòng nhỏ, nhìn đôi mắt sáng toát lên nghị lực cùng nỗi buồn thăm thẳm, tôi hỏi em: “Từ năm 13 tuổi, em đã làm gì để kiếm cái ăn cho bố mẹ đau ốm, cho bản thân và cho em trai?”, Huyền trả lời: “Trong bảy năm hầu như ngày nào em cũng đi lượm ve chai từ 2 giờ sáng. Có những ngày em kiếm đủ cơm ăn cho cả bốn người, nhưng cũng có những ngày riêng em nhịn đói”. 

Cuộc mưu sinh của Huyền nhọc nhằn và gian khó biết nhường nào! Ấy vậy nhưng em đã không cho phép những khó khăn lớn đến mức khó tưởng tượng ấy quật ngã mình. Em không chỉ nuôi sống bố mẹ và em trai mà còn nuôi sống cả ước mơ, khát vọng trong em. Suốt 12 năm học phổ thông Huyền luôn là học sinh xuất sắc, hai lần đoạt giải học sinh giỏi văn cấp tỉnh, một lần cấp quốc gia. Năm 2012 em thi đỗ vào khoa quản trị du lịch Trường đại học Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM. 

 Huyền nói hiện nay mỗi tháng em phải lo tiền ăn, tiền thuốc cho cha mẹ, tiền thuê người chăm sóc cha mẹ, tiền ăn học cho em trai và tiền ăn học cho chính bản thân em. Hằng ngày, buổi sáng em lên giảng đường, buổi chiều em đi làm thuê đến 2 giờ sáng hôm sau. Ai thuê làm việc gì em làm việc đó, từ rửa bát đến phát tờ rơi. 

Đôi mắt Huyền ánh lên sự quyết tâm khi em nói rằng em không ngại vất vả, khổ sở, miễn sao lo được cho bố mẹ và em trai mà mình không phải bỏ học. Nghe em kể về cuộc sống của em ở thành phố, tôi không khỏi lo lắng. 

13 ngày sau khi Huyền gặp Nick Vujicic, khi số tiền giải thưởng chưa kịp đến tay em, Huyền phải vào bệnh viện vì xuất huyết dạ dày và suy nhược cơ thể! Một người bạn của tôi đã thốt lên: “Con bé ăn mì gói triền miên, làm quần quật như thế không xuất huyết dạ dày, suy nhược cơ thể mới lạ!” 

Hiện Huyền vẫn đang âm thầm chịu đựng những cơn đau trong khi cố gắng vượt qua kỳ thi cuối năm ở trường đại học. Nghĩ đến em, tôi lại bị ám ảnh bởi một câu hỏi: có bao nhiêu người biết đến cuộc vật lộn của Nguyễn Thị Huyền? Ý chí, nghị lực của em, tấm lòng hiếu thảo không lời nào diễn tả hết của em liệu có thể truyền cảm hứng đến người khác hay không? 

Tôi cũng tin rằng tấm gương của Nguyễn Thị Huyền có thể khiến các bạn trẻ đang sống trong no đủ, trong sự bao bọc của tình yêu thương nhận ra sự may mắn của mình, biết quý trọng những gì mình đang có, biết tận dụng cơ hội của mình để vươn lên. 

NGUYỄN BÍCH LAN - Báo tuoitre.vn ngày 09/06/2013